Lão Hạc sang nhà Ông Giáo, vừa thấy ông giáo, lão báo ngay:
- Câu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ!
- Cụ bán rồi ?
- Bán rồi! Họ vừa bắt xong
Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước…
Con Vàng thật ra do con trai lão Hạc mua về nuôi để dành khi nào cưới vợ thì làm thịt.
” Cậu Vàng” biểu tượng của sự cùng khổ giữa nạn đói thảm khốc, là chú chó nổi tiếng của văn học hiên thực 1945-1954 .
Thế mà năm K’Him 12 tuổi, Bà Ngoại mang về con LU, lông nó trắng 1 màu và rất khôn.
Con LU ăn mỗi cơm trắng, và cháo heo. Mỗi lần nấu cháo heo là Ngoại dành cho nó 1 phần.
Thằng K’Him đi học về tít đầu bụi tre gai là con LU đã chạy ra mừng.
Nó nằm trong nhà nhưng chỉ cần thằng K’Him đi đâu về đá chống xe đạp là nó chạy ào ra vẩy đuôi mừng rỡ .
Chiều chiều nó hay theo thằng K’Him đi chăn bò, đi bắt chuột, bắt rắn trên đồng …
Một ngày nọ !
Bà bảy hàng xóm thuốc chuột, thay vì thuốc bằng gạo, bằng lúa thì bà tiếc lon lúa, lon gạo múc cháo heo đi đặt thuốc chuột.
Con LU nó ăn trúng cháo heo trộn thuốc chuột. Nó đi liêu xiêu, cố gắng về nằm trước hè nó co giật, sùi bọt mép , nước mắt nó chảy, 4 chân cứng đơ.
Nó đi đời rồi!
Thằng K’him nó khóc !
Ông bà ngoại mang con LU đi chôn xa lắm. Cho nó yên nghỉ !
Thế mà !
Chiều hôm đó, đám trai làng lại đào mộ con LU mang về thịt để ăn và uống rượu.
Bà Ngoại nó biết được, đi đầu làng đến cuối xóm chửi … thằng K’Him lọ mọ theo sau nước mắt lưng tròng.
Thế đấy ! Có đói, có khát gì đâu mà cũng …
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – —
Nhìn con vàng lại nhớ con LU năm nào !
06.12.2020 – K’Him – KTS. Nguyễn Viết Khim