Chuyện Nghề Của Nó !

Ngày xưa đó, mới học lớp 5 đi chăn bò về, ông bà Ngoại nó nói: “Thằng con ông A trong xóm làm Kiến trúc sư, nó về xây nhà cho ba mẹ nó bự lắm!”. Cũng tò mò xem thử “ông KTS” ổng bự cỡ nào ?!…
À! thì ra ổng cũng bự như… người bình thường nhưng mà được cái, ổng vẽ cái nhà to to xây lên nhìn cũng đẹp đẹp. “Lớn lên mình sẽ làm kiến trúc sư, oách xà lách”, nó nghĩ. Thế là lọ mọ trượt đại học chính quy 2 lần rồi cũng thành kiến trúc sư. Rồi mới biết ông kiến trúc sư ổng oách cỡ nào: Ổng vẽ Free, vẽ dạo, vẽ giùm, vẽ giúp…. không à, Oách chưa ?
Tỉ dụ như:
– Chú A: “Có mấy tờ giấy, mấy cái hình tính tiền chi mô?” – Ơ!.
– Chị B: “Cái này em vẽ có mấy ngày mà tính tiền gì nhiều thế, bên thầu A họ vẽ miễn phí cho chị kìa!”
– Chú Tám thì bảo: “Em cứ vẽ theo ý anh, anh nhà nhiều anh biết!”.
Nó chưa có cái nhà nào nên nói lại: “Ơ, chủ nhà là KTS hay mình nhở?”, “Thôi, vẽ đại chứ mai lấy gì bỏ bụng, rồi cũng xong”, nhưng chú Tám lại nói rằng “Ý tưởng là của anh hết, chú làm chi đâu mà lấy tiền, cầm vài trăm cà phê nhé!” (Ơ, xỉu luôn!)
Có hôm nó gặp khách “ngon”, lại không sợ vợ: “Nhà này anh quyết hết, em cứ vẽ thoải mái, anh gật đầu là xong!”. Ôi an ủi cho nó lâu lâu có khách “ngon” như thế này, ít tiền cũng được, mình cũng ráng làm sản phẩm để tự hào. Sản phẩm thiết kế xong thì khách “ngon” alo: “Em àh, vợ anh nói màu này không hợp. Mẹ vợ anh thì nói cái bếp nó phải cao hơn cái chậu rửa mới hợp phong thuỷ, ba anh thì muốn toàn bộ bồn cầu quay ra đường, ông thầy phong thủy ổng nói thế!”. (Ơ! cái bồn cầu gì vậy nè?)
Có hôm, nó lại gặp cặp vợ chồng tôn trọng kiến trúc sư hết mức, nói gì cũng gật. Nó an ủi lắm, mừng lắm. Đến lúc xây nhà lên “chị tưởng, anh tưởng, thôi đập đi em, anh chị tưởng…!”- (Ơ! tưởng gì vậy “thượng đế”, Ơ !)
………… Nó vì chén cơm bỏ bụng xa quê, vì anh em làm chung với nó, nó vẫn cứ làm, rồi cứ “Ơ!”. Cái tôi nghề nó dẹp qua một bên nhưng nó vẫn yêu nghề và chờ đợi cơ hội mỗi khi được hành nghề đúng nghĩa nó vẫn miệt mài. Nó làm kiến sư mà sao nó bán đèn, làm nội thất, rồi nó bán thiết bị bếp, vòi chậu… Ai nói gì nói nó kệ! Vì nó không thể đam mê khi cái bụng nó đói. Nó không thể vì cái tôi cá nhân mà để anh em của nó đói. Nó nghĩ không có nghề nào thấp hèn mà cũng chẳng có nghề nào thanh cao.
Bán đèn cũng là bán, kiến trúc sư thì cũng bán chất xám lấy tiền thôi. Thôi thì bán gì cũng được miễn góp phần làm đẹp cho xã hội, góp ít thuế làm cái cầu con đê là được.
Ngày nó mới ra trường nó chạy theo khách hàng. Công ty nó lớn hơn một chút khách hàng chọn nó. Nó sẽ cố gắng để chọn cho mình khách hàng phù hợp trong tương lai gần lắm. Nói gì thì nói, nó phải cảm ơn ông bà Ngoại cho nó cái nghề, nó vẫn yêu nghề, làm nghề… và sẽ cố gắng kiếm tiền bằng nghề!

Ai vẽ dạo không ?!?!?! 
Nhà nhà, vẽ cửa, chuồng heo, chuồng gà đây !!!!!

K’Him – KTS. Nguyễn Viết Khim