Sao gọi em là người đàn bà cũ ? Có phải vì em đã lỡ một lần đò Hay tại vì em có thiên thần nhỏ Tâm hồn chai sạn không còn vẹn nguyên ? Ai đã mang đến cho em buồn phiền Ai đã làm tâm hồn em rách nát Có phải anh hay một người nào khác ? Xin lỗi em, người đàn bà không cũ ! Anh chọn em như chiếc lá mùa thu Luôn rực rỡ dưới nắng vàng e ấp Đã đi qua bao đường đời tấp nập Đã cạn rồi sau bao lần lệ rơi Anh chọn em giữa muôn trùng mù khơi Dẫu có biết rằng tình nồng chẳng thắm Trái tim nhỏ đã không còn nồng ấm Bởi vết xưa in hằn trong ký ức Nhưng em ơi ! sau bao ngày cơ cực Anh vẫn nơi đây vun vén mùa thu Đón lá vàng xào xạc bay trong gió Ở đâu đó luôn có anh đúng chờ ! - - - - - - - 26.11.2020 K'Him - Gởi người đàn bà không cũ !