Cà phê sáng!

Cà phê sáng ! 

Cà phê sáng đắng nhẹ nhàng
Anh ôm đàn hát khúc vàng tình ca
Sài Gòn tháng bảy mưa sa
Từng giọt huyền, nhẹ thấm qua cuộc đời
Cà phê sầu nhỏ ly vơi
Đắng môi suy ngẫm dòng đời đã qua
Tiền tài phù phiếm xa hoa
Làm sao xô ngã được ta giữa đời
Dòng đời lúc đầy khi vơi
Cà phê giọt đắng chơi vơi nỗi sầu
Dòng đời chẳng biết về đâu?
Thôi thì ta hãy bớt sầu mà vui
Cà phê đắng lòng bùi ngùi
Từng giọt tí tách K'Him ngồi trầm tư !

22.11 / K’Him – KTS. Nguyễn Viết khim